Ngoại truyện. Ám ảnh

by - 10:41 AM

Thời tiết rất đẹp, tựa như lúc em vẫn còn ở bên.

Hoa hồng nhà kính nở rồi, Đáng Ghét lại gặm hết bụi hoa hồng vừa mới nở, Hương Tú dẫn riêng nó đi khám thú y, nói nó bị thiếu vitamin. Rất lâu về trước, lúc chúng ta vừa quen biết, em cũng thiếu vitamin, lúc đó tóc em hung hung, tóc mai đều chẻ ngọn, thật như một nhóc con. Tôi đưa em đi ăn cơm, em ăn bất kì thứ gì cũng đều rất ngon miệng, mắt mày cong vút cười với tôi, khiến người khác cảm giác mở rộng khẩu vị.

Rất nhiều năm sau nhà bếp hầm tổ yến, em cũng chỉ nuốt một thìa bé, một thìa bé xíu, giống như đang nuốt phải ngụm thuốc đắng ngắt.

Tôi đối với em không tốt, tôi biết chứ. .

Có một khoảng thời gian dài, tôi luôn tránh né gặp em, bởi lẽ lo lắng không khống chế nổi tâm trạng của bản thân. Nhưng chẳng được mấy chốc, lại đã cảm giác buồn phiền lo lắng. Làm việc gì cũng không đủ nhẫn nại, tay thư ký hiểu rõ nhất đề nghị với tôi, hay là về nhà thử xem nào.

Cậu ta nói về nhà, là chỉ nơi ấy có em ư.

Nhưng em lại đâu có xem nơi đó như nhà mình.

Cũng lâu lắm rồi về trước, có đêm không biết em đang nằm mơ thấy gì, đột nhiên òa khóc, khóc cho đến lúc thức tỉnh. Tôi ôm lấy em muốn an ủi, đương lúc em nhìn thấy khuôn mặt tôi, em khiếp đảm kinh hoàng một lúc rồi lại muốn giẫy ra. Ánh mắt em lúc đó tôi cả đời này cũng không thể nào quên được, tôi rất bức bối, từ đấy không muốn em ngủ lại phòng mình nữa. Tôi chê em phiền phức, chê em ồn ào, chê em tướng ngủ không đẹp, muốn em tránh xa.

Tôi lại không thể để em tránh xa khỏi trái tim mình.

Có một buổi tối, người bạn tổ chức tiệc tùng, Diệp đại công tử uống quá chén, ở KTV ôm ấp 2 cô bé như hoa như ngọc, cầm mic gào thét hát “Ám ảnh”

(*chú: Diệp đại công tử à? Đón xem Đời này Kiếp này để biết thêm chi tiết o(* ̄︶ ̄*)o Kỷ Nam Phương muôn năm yeh)

Có người hỏi anh em có điểm nào tốt

Bao nhiêu năm rồi anh còn không quên được em

Gió xuân có đẹp bao nhiêu cũng không bì được nụ cười em

Người chưa từng gặp em đâu có hiểu được.
……………

Bài hát cũ kỹ như thế, được cậu ta hát đến tình cảm thắm thiết, mấy cô gái cười đến ngất ngư, mọi người đều lớn tiếng vỗ tay bảo hay, chỉ có tôi nhìn ra đáy mắt cậu ta thấp thoáng ánh nước.

Cậu ta uống say lắm rồi, tối ngày hôm đó.

Từ hôm đó trở đi tôi rất cẩn thận, tôi sợ bản thân mình uống say cũng lộ liễu giống như cậu ấy.

Em là nỗi ám ảnh đời tôi, chỉ mình tôi biết.

Lần em quay về, tôi buông thả mình say sưa.

Bởi lẽ tôi không biết phải làm gì khi nhìn thấy em.

Có lẽ uống chút rượu vào, còn có lý do để đối tốt hơn với em, hoặc là không tốt chăng.

Tôi thật sự ghét con chó nhỏ em mua, còn cả em nữa.

Bởi lẽ lúc đưa em đi xem phim ở Hongkong, em nói chiếc nhẫn rất đẹp. Bao lâu như thế, em chưa từng nói thứ gì đẹp trước mặt tôi. Thế nên nhân lúc đi công tác ở Bỉ, tôi chọn một viên kim cương hồng, giao cho cửa hàng trang sức, dựa theo nguyên bản trong film để nạm. Lúc tặng cho em, biểu cảm của em đã cho tôi biết, thì ra em cũng không phải là thích.

Sau này tôi luôn nghĩ, từ khi nào, mình đã trở nên đáng thương đến thế này.

Muốn làm em cười, đối với tôi mà nói, cũng trở thành chuyện quá xa xỉ.

Tôi luôn nghĩ, nếu như tôi có thể li hôn, nếu như phương diện đạo đức không có gì hổ thẹn, em liệu sẽ cảm thấy tốt hơn chứ.

Nhưng em vĩnh viễn sẽ không lấy tôi đâu.

Bởi lẽ em trước nay chưa từng yêu tôi.

Lần đầu tiên gặp em, lúc đó, em vẫn còn là một cô bé, còn giả bộ đi giầy cao gót, trang điểm chững chạc đàng hoàng, bưng khay đựng kéo cắt băng.

Kéo trên tay không may chọc vào tay em, em một tiếng cũng không kêu. Sau đó tôi xuống hậu đài tìm em, em thần sắc bướng bỉnh, y chang một đứa trẻ con.

Em vốn còn nhỏ hơn tôi đến một giáp, tôi 30 tuổi rồi, em chỉ mới 18 tuổi, mà lúc tôi 32 tuổi, em cũng mới 21 thôi.

Trước khi phát sinh sự việc, kì thực tôi cũng không biết

Tôi tâm trạng hiếu kỳ nhìn chăm chăm em, như mèo vờn chuột, chỉ là chơi đùa.

Tôi tìm cho mình một cái cớ, chỉ chơi đùa thôi mà.

Chỉ có lòng tôi hiểu rõ, em cười lên rất đẹp, lộ ra hai bên núm đồng tiền, giống như búp bê, khiến tôi không cầm nổi lòng, chỉ muốn có bằng được em.
Tôi xưa nay chưa từng có búp bê, vì tôi là con trai, bố từ nhỏ đã dạy tôi, không được ham thú chơi bời.

Giờ khắc ấy tôi đã hiểu, tôi không cách nào buông tha được em. Thế nên tôi chọn lựa cách thức gay go nhất, bởi lẽ em hận tôi, tôi sẽ cảm thấy tốt hơn một chút.

Tôi đã không thể nào khống chế được thái độ đối với em, nếu như em tốt với tôi, tôi không rõ bản thân mình sẽ biến thành loại gì nữa.

Thế nên thà rằng em hận tôi đi, như thế may ra sẽ tốt hơn

Nếu như em căm hận tôi rồi, tôi biết đâu sẽ bớt yêu em hơn một chút xíu.

Tôi đối với em không tốt, tôi biết chứ.

Bởi rằng tôi không thể nào đối tốt với em.

Đối tốt với em chỉ một chút thôi, tôi sẽ lại nghĩ đến bố ruột mình. Đối tốt với em chỉ một chút thôi, em sẽ luôn cười với tôi.

Một khi em cười, tôi cảm thấy tim mình sắp tan ra đến nơi rồi.

Tôi sợ thứ cảm giác này, nó đại diện cho mất mát trống rỗng, đại diện cho yếu đuối. Thế nên tôi thà rằng tệ với em một chút, cứ thế em đối với tôi, cũng sẽ tệ bạc hơn bao nhiêu.

Lúc ở bệnh viện, tôi cuối cùng cũng cảm giác được nản lòng.

Nếu như tôi chưa từng ương ngạnh chen ngang vào cuộc sống em, biết đâu chúng ta không cần phải tiến thoái lưỡng nan như thế này.

Thế thì cứ để tất thảy kết thúc ở đây đi thôi, cứ để giống như xưa nay chưa từng có bắt đầu.

Thế nhưng em hết lần này đến lần khác quay về.

Em đem theo bản hợp đồng, tôi không kiềm chế được cơn tức giận, nói với em những lời cay nghiệt.

Em vừa đi, tôi đã thấy hối hận rồi.

Tôi không muốn để kẻ khác thấy bộ dạng em như thế, rón rén dè dặt, khom lưng quỳ gối.

Thế nhưng cách em lấy lòng tôi, càng khiến tôi cảm thấy đáng thương cho chính mình.

Tôi không tình nguyện tiếp tục thế này nữa, biết rõ rằng đằng sau hợp đồng có cạm bẫy, tôi cũng hạ quyết tâm, tôi hạ quyết tâm kết thúc tất cả, khi tình thế đã không còn cách khống chế.

Thời gian ở vùng biển, tôi buông xuôi bản thân. Bởi lẽ cơ hội thế này, đã định trước rằng đây là lần cuối cùng của đời này rồi.

Giống như định trước sẽ gặp được em.

Giống như định trước tôi không thể ở bên em thêm nữa, giống như định trước tôi không thể có được em hơn nữa.

Tôi đối với em không tốt, tôi biết chứ.

Đó là bởi tôi không tài nào kiềm chế được bản thân, nhưng bây giờ sẽ không còn nữa/

Cứ thế này cũng tốt.

Tôi một mực cảm thấy, cứ thế này sẽ càng tốt hơn.

Để tôi có thể dần dần lãng quên em, lãng quên hình bóng em, lãng quên nụ cười em. Lãng quên tôi đã từng có, đã từng gặp được em.

Cứ lãng quên tất cả đi, như thế cũng tốt.

----------------------------
Chú thích:

Nói về tên ngoại truyện, có rất nhiều nghĩa, tùy vào chủ ngữ, tùy vào nội dung. 鬼迷心窍 có nghĩa là bị ma quỷ ám ảnh, bị ám, quỷ ám, ám ảnh. 鬼迷心窍  nếu chủ ngữ là người thì sẽ là ám ảnh, nếu nội dung thần thánh một chút thì là bị ám. 鬼迷心窍 là tên bài hát của Lí Tông Thành phải lâu lắm rồi ấy, từ hồi tớ còn cởi truồng lông bông đòi kẹo kéo ấy.

You May Also Like

0 nhận xét